Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

Hoài niệm pháo xưa...



    Gần 20 năm Tết không tiếng pháo! Đối với trẻ em bây giờ thì đó là chuyện bình thường như "cân đường hộp sữa" bởi vì chúng không có một chút ấn tượng và ký ức gì về Pháo... Nhưng với những người như lớp chúng tôi thì mỗi khi Tết đến, cho dù cuộc sống có tươm tất bao nhiêu thì vẫn thấy thiếu vắng một không khí Tết của ngày xưa!


   Ngày xưa cuộc sống vật chất còn khó khăn lắm, Thực phẩm cho Tết có bao nhiêu đâu, kể cả không có "Thịt mỡ - dưa hành" nhưng nhà nào cũng phải chuẩn bị ít nhất một bánh pháo (Có nơi gọi là tràng pháo). nhà nào có điều kiện thì đốt rải rác từ 10h tối 30 đến sáng mồng 1 Tết. Háo hức nhất vẫn là bọn trẻ chúng tôi, Không xin được tiền của bố mẹ thì xin bà để mua pháo hoặc mua thuốc về tự làm.                                    
    Vui nhất là hồi học PHỔ THÔNG TRUNG HỌC cứ ngày học cuối cùng để nghỉ Tết thì "thôi rồi", Pháo cứ gọi là đì đùng suốt buổi, khắp các lớp, khói pháo mờ mịt sặc sụa... Nói chung cô không thể dạy và trò chẳng có tâm trí để mà học


    Pháo được sử dụng vào tất cả các sự kiện t nhđến lớn! ới hỏi, làm nhà, Lễ hội... và kể cả ma chay cũng có nơi dùng pháo. Tóm lại là tiếng pháo đã đi vào đời sống tinh thần như một loại gia vị không thể thiếu của dân Việt ta. Cũng có thnói đó là một nét Văn hóa vô cùng độc đáo và gần gũi.


    Chỉ tiếc là nét văn hóa độc đáo này lại bCHÍNH PHỦ "STOP" vào năm 1995 với nhiều lý do như: Lãng phí, mất an toàn...
    Âu đó cũng làớc ngoặt của lịch sử với sự phát triển của xã hội. Biết là như vậy song mỗi khi Tết đến, xuân v, dù được quây quần đầm ấm, vui vẻ bên gia đình, rượu bia tràn trề cùng với nhiều loại thực phẩm ngon lạ nhưng vẫn thấy thiếu thiếu một cái gì đó....    







 

 Mời các bạn xem lại Video bánh pháo nổ giòn tan nhé: 




                                                                                            VŨ HÀO

14 nhận xét:

  1. Em còn nhớ lúc bé, hễ cứ Tết đến nghe tiếng pháo nổ là bọn em chạy đến xem và nhặt pháo điếc ( pháo không nổ ) nhớ lại rất vui.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uh! Không kể Tết! Đám cưới cũng vậy, cứ nghe pháo nổ là chạy đến mong vồ được ít pháo "xịt" về chơi. có khi nó bất chợt nổ tê tay luôn ấy!
      Vui nha!

      Xóa
  2. Trung Cộng còn cấm pháo trước ta cả năm cơ đây, thân phận của...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn ghé thăm! Cảm ơn sự đồng cảm!

      Xóa
  3. Nhớ có lần bị trẻ con trêu ném pháo tép vào bên cạnh. Ù hết tai. Cứ ngỡ bị điếc. Hết hồn luôn. Những năm mới cấm, thấy thiếu thiếu, giờ thì quen rồi...
    bạn có thể chỉnh sửa THIẾT KẾ- CÀI ĐẶT để khỏi nhập chuỗi mã khi bấm CM ko?Mình thấy phải xác nhận :"Vui lòng chứng minh rằng bạn không phải là rô-bốt " thật là mệt!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uh! Thiếu quen rồi nhưng...vẫn nhớ!
      Cảm ơn bạn đã góp ý! mình không để ý cái chuỗi mã khi đăng nhận xét, bới vì mình chả thấy nó hiện bao giờ!
      Bây giờ mời bạn luôn ghé thăm và để lại nhận xét cho Vũ Hào nhé, Hy vọng sẽ không thấy phiền phức khi không còn phải xá nhận bằng chuỗi mã nữa! Chúc vui!

      Xóa
    2. Giờ thì TỘT(tột) rồi,nhiều người không để ý(KHÔNG BIẾT THÌ ĐÚNG HƠN).Thôi ta dạy dỗ và học hỏi nhau là TỘT!

      Xóa
  4. Úi, lâu lắm rồi mình mới được ngắm lại .... bánh pháo ( dù là hình ảnh), những kỷ niệm đáng về tiếng nổ rộn rã 1 thời ùa về.... Cám ơn bạn! chúc 1 bạn 1 tết rộn rã tiếng cười thay tiếng pháo nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. @ Lê Xuân Hoa!
      Cảm ơn chị! Chúc chị vui và hạnh phúc!

      Xóa
  5. CHIA SẺ VỚI BẠN.Câu đối tết xưa là:

    THỊT MỠ-DƯA HÀNH-CÂU ĐỐI ĐỎ
    CÂY NÊU-TRÀNG PHÁO-BÁNH CHƯNG XANH.

    ĐÃ lâu rồi không cây nêu,tràng pháo.Một ông già,vừa đi vừa chửi:Bản chất văn hóa cái con mẹ chúng nó...bản chất sâu mọt ư? mẹ chúng,giữ với chả gìn...

    Trả lờiXóa
  6. Khổ nhất là những năm đầu tiên cấm pháo, tết đến cứ ngơ ngẩn vì thiếu âm thanh rộn ràng của nó, xuân cũng như trầm hẳn xuống.
    Chúc vui nhé bạn.

    Trả lờiXóa
  7. Cảm ơn bạn! Đúng là một quyết định tuy cũng có mặt tích cực nhưng chưa thực sự hợp lòng dân!
    Chúc bạn vui

    Trả lờiXóa